Nụ hôn lính đảo
|
Anh hôn
em đâu phải riêng em
Giữa đồng đội anh không hề che giấu Cô văn công lần đầu tiên ra thăm đảo Bỗng ngỡ ngàng lính đảo hồn nhiên. Em đừng vội hờn trách anh nghe em Bởi lính đảo thật tình thế đấy Đã từng quen với bão dông, sóng dậy Xa bến bờ, bám chốt biển tiền tiêu Nơi rét run người, nắng đốt như thiêu Súng vẫn chắc tay canh giữ biển trời Tổ quốc Nhận một cánh thư, mừng rơi nước mắt Bỗng thấy gần, hậu phương ở kề bên Em đứng đây, đâu chỉ của riêng em Anh gặp qua em, dáng hình của mẹ Của người chị, người yêu, của đứa em bé nhỏ Và những gì anh thầm nhắc ngày đêm. Anh hôn em, đâu phải của riêng em Anh hôn cả tình quê em mang đến Để mai ngày em trở lại hậu phương Cho anh gửi chiếc hôn đầy tình nghĩa Trong tâm hồn rồi đây em sẽ hiểu Để thương người lính đảo, phải không em?
Ngọc Tráng
|
TIN NÓNG BỂN ĐÔNG (TNBD) https://www.facebook.com/tinnonghoangsavietnam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét