Kỳ
2: “Chủ
quyền lịch sử” không phải để chứng minh chủ quyền
Căn cứ vào nguyên tắc pháp lý trên, đối chiếu
với quá trình xác lập và thực thi chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa và Trường
Sa, để phản bác quan điểm mà phía Trung Quốc đưa ra, Tiến sĩ Trần Công Trục
nhấn mạnh: Trước hết, Trung Quốc đã và đang tìm mọi cách viện dẫn nhiều sách,
tài liệu địa lý, lịch sử để chứng minh và bảo vệ cho quan điểm pháp lý về quá
trình xác lập và thực thi cái gọi là “chủ quyền lịch sử” của Trung Quốc đối với
“Tây Sa” và “Nam Sa” (tức Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam-PV).
Những nội dung lịch sử, địa lý… mà phía
Trung Quốc thường xuyên tuyên truyền trên mọi phương tiện, mọi lúc, mọi nơi
thực hư như thế nào? Giá trị của chúng đến đâu?
|
Tầu cá VN bị tầu TQ đâm |
Trao đổi với phóng viên, ông Trục cho
biết: Qua nghiên cứu thấy rằng, đúng là các đảo này đã được ghi nhận và mô tả
trong đó, nhưng chúng chỉ dừng lại ở việc ghi chép những hiểu biết của người
Trung Quốc đương thời về địa lý, lịch sử, phong tục… các nước thuộc khu vực
Đông Nam Á và Nam Á cùng đường hàng hải từ Trung Quốc ra nước ngoài, mà không
có bất kỳ sự ghi chép nào về việc Nhà nước Trung Quốc đã chiếm hữu và thực thi
chủ quyền và việc người dân Trung Quốc "đến hai quần đảo (Hoàng Sa và
Trường Sa) để đi biển và sản xuất". Các tác phẩm đó chỉ được xem như các
tài liệu chứng minh sự hiểu biết chung về các địa điểm chứ không có ý nghĩa
đáng kể trong pháp lý. Vì vậy, việc Trung Quốc qua đó mà viện dẫn, nói quần đảo
Hoàng Sa, Trường Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc là không có cơ sở.
Phù Nam truyện của Khang Thái viết cùng thời kỳ này ghi nhận rằng,
đã gặp trong Trướng Hải các đảo san hô và khẳng định đây là những mô tả về quần
đảo Trường Sa. Tuy nhiên, đoạn trích này rất mơ hồ, rất thiếu chính xác, không
thể căn cứ vào đó để nói rằng, đó chính là Trường Sa.
Tiến sĩ Trục chỉ rõ các tư liệu đã chứng
minh sự sai trái, ngộ nhận từ phía Trung Quốc như: Nam Châu dị vật chí của Vạn
Chấn (thời Tam Quốc, 220-265) viết dưới triều Hán Vũ Đế là cuốn sách hướng dẫn
hàng hải trong Biển Đông nhưng rất không chính xác, không thể căn cứ vào đó để
xác minh được quần đảo này hay quần đảo khác trong số hai quần đảo ngày nay
đang bị tranh chấp.
Các tác phẩm khác như Lĩnh ngoại đại đáp
của Chu Khứ Phi (đời Tống, 1178), Chư phiên chí của Triệu Nhữ Quát (đời Tống,
1225), Đảo di chí lược của Vương Đại Uyên (đời Nguyên, 1349), Đông Tây dương
khảo của Trương Nhiếp (1618), Vũ bị chí của Mao Nguyên Nghi (1628), Hải quốc
văn kiến lục viết dưới đời Thanh, Hải Lục của Vương Bính Nam (1820), Hải quốc
đồ chí của Ngụy Nguyên (1848) và Doanh hoàn chí lược của Bành Ôn Chương
(1848),… là một tập hợp các tác phẩm liên quan đến các chuyến đi, các chuyến
khảo cứu địa lý, sách hàng hải liên quan tới các nước bên ngoài Trung Quốc.
Để làm rõ hơn vấn đề này, ông Trục chỉ ra
một nghiên cứu của nhà sử học Nguyễn Đình Đầu, Ủy viên Ban chấp hành Hội Sử học
Việt Nam cho rằng, thật khó có thể chấp nhận với các tác giả Trung Quốc khi họ
rút ra từ đó kết luận: Hoàng Sa, Trường Sa từ lâu đã là lãnh thổ của Trung
Quốc: “Bản đồ cổ của Trung Hoa vẽ về Việt Nam vào khoảng đầu thế kỷ XV ghi rõ
địa điểm của Việt Nam là Giao chỉ quốc, nước Giao chỉ và biển thì ghi rõ là
Giao chỉ dương, tức là ghi rõ đất liền là Giao chỉ quốc và biển là biển của
Giao chỉ.
Hàng trăm bản đồ quốc tế khác cũng đều chỉ
rõ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Tất cả đều rất thống nhất với nhau.
Chỉ rõ sự sai trái, biện minh vô lý của
ông Dương Trạch Vỹ, Tiến sĩ Trục cho biết thêm: Trong các tài liệu, tư liệu mà
Trung Quốc đưa ra để chứng minh chủ quyền từ lâu đời của mình đối với hai quần
đảo này, có đề cập việc dưới thời Bắc Tống (thế kỷ thứ X-XII), các cuộc
tuần tra quân sự của nước này đã được tổ chức, xuất phát từ Quảng Đông đi tới
Hoàng Sa, rồi kết luận rằng "triều đình Bắc Tống đã đặt quần đảo Tây Sa
vào phạm vi cai quản của mình", "hải quân Trung Quốc đã đi tuần tra
đến vùng quần đảo Tây Sa". “Tuy nhiên, khi phân tích kỹ dữ liệu này thấy
rằng, đó không phải là cuộc tuần tra mà chỉ là chuyến thăm dò địa lý cho tới
tận Ấn Độ Dương, không minh chứng một sự chiếm hữu nào”, ông Trục khẳng định.
Ông Trục cũng chỉ rõ sai trái của chính
quyền Trung Quốc hiện thời, đó là việc Bộ Ngoại giao Trung Quốc dẫn sự kiện đo
đạc thiên văn đầu đời Nguyên ở "Nam Hải" để nói rằng "quần đảo
Tây Sa đã nằm trong cương vực Trung Quốc đời Nguyên".