Bản gốc giấy khai sinh do người Pháp cấp cho cụ bà Mai Kim Quy đã được bổ sung vào kho tư liệu quý khẳng định chủ quyền của Việt Nam với Hoàng Sa.
(TNBĐ) - TIN NÓNG BỂN ĐÔNG (TNBD) https://www.facebook.com/tinnonghoangsavietnam
THAO THỨC TRƯỜNG SA
Trường Sa ơi, ngày mai tàu cập bến
Ta lại về phố thị thân thương Vòng tay ấm, bữa cơm sum họp Và riêng, chung bao chuyện vui buồn. Biển dẫu yên mà lòng ta lại động Lắng tin xa những cơn bão chập chờn Bỗng hiển hiện trang sử thời mở cõi Máu cha ông còn bầm đỏ hoàng hôn. Ôm lính đảo yêu tin bao gương mặt Tuổi đôi mươi lồng lộng biển trời Mắt trong vắt chưa một lần hò hẹn Đêm mơ còn nũng nịu gọi “Mẹ ơi !” Muốn ôm ghì bãi san hô - chiến lũy Những pháo đài vươn sóng Bạch Đằng Giang Khi Đá Lát, Sinh Tồn, Song Tử Lúc dịu dàng Tiên Nữ, An Bang… Trước Trường Sa thấy mình bé nhỏ Tựa cột mốc chủ quyền thêm vững lòng hơn Ngắm rặng mồng tơi, nghe gà cục tác Tổ quốc giữa trùng khơi sinh nở, trường tồn. Đêm không ngủ Trường Sa, đêm trở gió Gió hồng hoang ào ạt phía Hoàng Sa Bao xương máu đắp hình hài Tổ quốc Ấp cờ đỏ lên tim mắt bỗng lệ nhòa.
Nguyễn Thế Kỷ
|
Đường ra biển của Trung Quốc đều bị vây kín bởi các chuỗi đảo của những quốc gia khác |
Chương 2
Sai lầm của Mao Trạch Đông về lý luận xây dựng chủ nghĩa xã hội
Ban
lãnh đạo Trung Quốc chưa chuẩn bị đầy đủ về lý luận xây dựng chủ nghĩa xã
hội. Nhược điểm lớn nhất của Mao là “không đọc có hệ thống Tư bản luận, đó là
chứng bệnh phổ biến của lãnh đạo cấp cao”. Chịu ảnh hưởng của cố vấn lý luận
Trần Bá Đạt, Mao đưa ra quan điểm hợp tác xã sản xuất nông nghiệp có thể dựa
vào phân công để nâng cao năng suất lao động như các công trường thủ công thế
kỷ 17. Theo lý luận đó, Mao lãnh đạo toàn dân thực hiện hợp tác hoá, công xã
hoá, đại tiến vọt. Trong giai đoạn cách mạng dân chủ, Mao đã sáng tạo con
đường nông thôn bao vây thành thị. giải quyết vấn đề các nước tiền tư bản chu
nghĩa công nghiệp chưa phát triển, giai cấp công nhân quá nhỏ yếu làm thế nào
tiến hành cách mạng, giành chính quyền, những người cộng sản Trung Quốc và
toàn thế giới đều cho rằng đây là sự phát triển trọng đại đối với chủ nghĩa
Mác. Nếu trong giai đoạn cách mạng xã hội chủ nghĩa và xây dựng chủ nghĩa xã
hội, Mao có thể bỏ qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa, một bước quá độ
lên chủ nghĩa xã hội, xây dựng nên một nước Trung Hoa hùng mạnh, giàu có, văn
minh trên biển cả mênh mông của nền kinh tế tiểu nông, thì không nghi ngờ gì
nữa, đây sẽ là sự phát triển trọng đại hơn đối với chủ nghĩa Mác. Có hai cống
hiến lý luận này, Mao có thể làm lu mờ Stalin, mà sánh vai Lenin, trở thành
người thầy và lãnh tụ vĩ đại của Phong trào cộng sản quốc tế. Đến khi phong
trào cưỡng bức nông dân vào hợp tác xã bị nông dân phản kháng tiêu cực, dẫn
đến sản lượng nông nghiệp sụt giảm, Mao vẫn không hiểu vì sao các hợp tác xã
nông nghiệp Trung Quốc thế kỷ 20 lại không thể dựa vào phân công tạo ra lực
lượng sản xuất mới cao hơn như các công trường thủ công Âu Mỹ thế kỷ 17.
Thật
ra, hai hình thái tổ chức sản xuất trên bề ngoài giống nhau, nhưng khác nhau
về bản chất.
Làm
việc trong các công trường thủ công là những người lao động làm thuê với hai
bàn tay trắng. Họ vào đây là tự nguyện, là biện pháp mưu sinh, không có sự
lựa chọn nào khác. Nông dân Trung Quốc là những người tư hữu nhỏ có ruộng
đất, nông cụ thậm chi cả gia súc kéo, có tư liệu sản xuất và khả năng kinh
doanh độc lập, gia nhập hợp tác xã đồng nghĩa với việc họ bị tước đoạt (ngay
lập tức hoặc từng bước) tư liệu sản xuất, không được phép giàu lên. Mác coi
nông dân, những người làm việc trong ngành chế tạo và thương nhân là sự phân
công lớn, tạo thành cơ sở kinh tế của xã hội, nông dân cá thể nắm trong khái
niệm phân công lớn, tức phân công trong nội bộ xã hội, nó khác với phân công
trong nội bộ công trường thủ công. Hai sự phân công này khác nhau cả về mức
độ và bản chất. Tiền đề của phân công trong công trường thủ công là tư liệu
sản xuất tích tụ trong tay một nhà tư bản, nhà tư bản có quyền uy tuyệt đối
đối với con người, con người chỉ là một phần trong tổng cơ cấu mà nhà tư bản
chiếm hữu. Tiền đề của phân công xã hội là tư liệu sản xuất phân tán trong
tay nhiều người sản xuất hàng hoá không dựa vào nhau, họ chỉ thừa nhận quyền
uy cạnh tranh, không thừa nhận bất cứ quyền uy nào khác.
Qua
nghiên cứu, Trần Bá Đạt nhận thấy xã viên hợp tác xã và công nhân công trường
thủ công khác nhau ở chỗ một bên là người tư hữu nhỏ, một bên là người lao
động làm thuê hai bàn tay trắng, vậy chỉ cần đẩy nhanh cải tạo XHCN đối với
xã viên, cắt bỏ “cái đuôi” người tư hữu nhỏ, biến họ thành công nhân nông
nghiệp không có ruộng đất, thành người vô sản từ đầu đến chân, cộng thêm
tuyên truyền giáo dục lâu dài trên qui mô lớn, để họ “phá tư, lập công”, thì
chắc chắn có thể làm cho các hợp tác xã nông nghiệp tạo ra kỳ tích nâng cao
hiệu suất lao động như các công trường thủ công thế kỷ 17, bởi tập thể hoá đẻ
ra phân công, phân công sẽ nâng cao hiệu suất. Trần Bá Đạt nói với Mao phát
hiện trên. Mao liền gấp rút đẩy nhanh tiến trình “cải tạo xã hội chủ nghĩa”
đối với nông nghiệp, từ tổ đổi công tới hợp tác xã bậc thấp, từ bậc thấp lên
bậc cao, rồi công xã nhân dân, chỉ trong 3 năm đã tách nông dân khỏi ruộng
đất, thu lại toàn bộ những ân huệ mà cải cách ruộng đất mang lại cho họ. Theo
kế hoạch của Mao Trạch Đông và Trần Bá Đạt, chuyến này nông dân trần như
nhộng, chỉ còn mỗi con đường hùng hục làm việc trong các đội sản xuất. Để tạo
hiệu quả sản xuất, người ta cho tổ chức “hội thảo”, cờ đỏ rợp trời, trống
chiêng dậy đất, các tiểu đội “cô gái thép”, “lão Hoàng Trung” ngày đông giá
rét bắt xã viên trần đôi vai run rẩy làm việc. Nhưng hình thức tổ chức càng
cao, năng suất càng thấp, lương thực làm ra càng ít, xã viên càng nghèo thêm.
Mao không ý thức được rằng phong trào hợp tác hoá đã tách rời quần chúng cơ
bản ở nông thôn từng theo ông ta làm cách mạng. Động cơ, nguyện vọng của Mao
là cao cả, nhưng ông đã cản trở, bóp nghẹt sự phát triển của lực lượng sản
xuất ở nông thôn, chẳng thấy đâu một xã hội thái bình, an khang, thịnh vượng,
mà chỉ thấy cảnh nghèo nàn, bệnh phù thủng và đầy rẫy người chết đói. Sự hạn
chế của lịch sử và thiên kiến ý thức hệ hẹp hòi khiến Mao vẫn say sưa với
cuộc thực nghiệm chủ nghĩa xã hội không tưởng.
|